Từ Seoul đến São Paulo, từ sân chơi tiểu học ở London đến những quán cà phê ở Hà Nội, lũ trẻ đang nói cùng một thứ ngôn ngữ kỳ quặc: Assasino Cappuccino, Skibidix Toilet, Bombardiro Crocodillo. Không cần giải thích, không cần cốt truyện – chỉ cần đủ phi lý và buồn cười để trở thành mật mã chung. Một đứa trẻ ở Hàn Quốc có thể cười phá lên trước câu thoại mà một đứa trẻ ở Brazil vừa nhại lại trên mạng, dù hai đứa không nói chung một tiếng.
Hiện tượng này không xuất phát từ sách giáo khoa hay chương trình truyền hình, mà từ những mảnh ghép nội dung siêu ngắn được đẩy đi khắp thế giới với tốc độ của thuật toán. Chúng lan nhanh, được chế lại, remix, rồi biến hóa thành vô số phiên bản khác nhau – nhưng vẫn giữ được cái “chất” phi lý nguyên thủy. Trong thế giới của Gen Alpha, những nhân vật như bồn cầu biết beatbox hay cá mập đi giày Nike không chỉ là trò đùa, mà là cách để nhận ra “người cùng phe” ngay lập tức.
Người lớn có thể bối rối hoặc thậm chí khó chịu khi nghe những câu thoại vô nghĩa này. Nhưng với Gen Alpha, đây là những viên gạch đầu tiên xây nên một không gian chung – nơi tuổi tác, quốc tịch, hay khác biệt ngôn ngữ không còn quan trọng. Chúng chỉ cần cùng cười trước một hình ảnh ngớ ngẩn để cảm thấy mình thuộc về.